秋风瑟瑟,万物凋零,唯有那金黄的菊花傲然绽放于寒霜之中。菊花自古以来就是文人墨客笔下的常客,它象征着高洁、坚韧与不屈的精神。今天,让我们一起欣赏几首关于菊花的古诗,并为它们配上拼音,感受其中的韵味。
《饮酒·其五》——陶渊明
结庐在人境,而无车马喧。
问君何能尔?心远地自偏。
采菊东篱下,悠然见南山。
山气日夕佳,飞鸟相与还。
此中有真意,欲辨已忘言。
jié lú zài rén jìng , ér wú chē mǎ xuān 。
wèn jūn hé néng ěr ? xīn yuǎn dì zì piān 。
cǎi jú dōng lí xià , yōu rán jiàn nán shān 。
shān qì rì xī jiā , fēi niǎo xiāng yǔ hái 。
cǐ zhōng yǒu zhēn yì , yù biàn yǐ wàng yán 。
《菊花》——元稹
秋丛绕舍似陶家,遍绕篱边日渐斜。
不是花中偏爱菊,此花开尽更无花。
qiū cóng rào shě sì táo jiā , biàn rào lí biān rì jiàn xié 。
bù shì huā zhōng piān ài jú , cǐ huā kāi jìn gèng wú huā 。
《菊花》——李商隐
暗暗淡淡紫,融融冶冶黄。
陶令篱边色,罗含宅里香。
几时禁重露,实是怯残阳。
愿泛金鹦鹉,升君白玉堂。
àn àn dàn dàn zǐ , róng róng yě yě huáng 。
táo lìng lí biān sè , luó hán zhái lǐ xiāng 。
jǐ shí jìn chóng lù , shí shì qiè cán yáng 。
yuàn fàn jīn yīng wǔ , shēng jun1 bái yù táng 。
这些古诗不仅描绘了菊花的美丽姿态,更寄托了诗人对生活的感悟和对自然的热爱。希望这些带着拼音的古诗能够帮助大家更好地理解和品味其中的诗意。